Trong xã hội, việc dừng xem porn được xem là một hành trình đầy gian nan. Các sách và diễn đàn hướng dẫn dừng xem porn thường bắt đầu bằng cách nhấn mạnh mức độ khó khăn của quá trình này. Tuy nhiên, sự thật là việc đoạn tuyệt với porn lại vô cùng dễ dàng. Nghe có vẻ khó tin, nhưng hãy cùng xem xét ví dụ sau: Chạy một dặm trong vòng bốn phút là một thử thách không hề đơn giản, đòi hỏi nhiều năm khổ luyện, và ngay cả khi nỗ lực hết mình, thành công vẫn không được đảm bảo do giới hạn thể chất.
Tuy nhiên, tất cả những gì bạn phải làm để dừng việc xem porn lại là không xem nó và/hoặc thủ dâm nữa. Không ai ép bạn thủ dâm (ngoại trừ chính bạn) và không giống như thức ăn hoặc nước uống, porn không cần thiết cho việc sinh tồn. Tại sao việc dừng xem porn lại lại khó đến vậy? Trên thực tế, nó không hề khó. Chính người nghiện tự gây khó dễ cho mình thông qua việc sử dụng ý chí hoặc bất kỳ phương pháp nào khiến người nghiện cảm thấy như thể họ đang phải hy sinh. Hãy xem xét những phương pháp này.
Chúng ta không quyết định trở thành con nghiện, chúng ta chỉ thử xem các tạp chí hoặc trang web porn và bởi vì chúng rất tệ (đúng vậy, rất tệ), ngoại trừ một vài đoạn phim hiếm hoi, nên chúng ta tự huyễn hoặc bản thân rằng mình có thể kiểm soát và dừng lại bất cứ lúc nào. Những lần đầu tiên xem porn thường chỉ diễn ra khi chúng ta muốn hoặc vào những dịp đặc biệt. Nhưng một cách vô thức, tần suất truy cập các trang web đó ngày càng tăng lên, việc thủ dâm không còn là hành động tự phát mà dần trở thành thói quen hàng ngày, gắn liền với porn. Porn dần len lỏi và trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của chúng ta. Chúng ta tự tạo ra một niềm tin sai lầm rằng mình có quyền được tận hưởng tình yêu, tình dục, khoái cảm và những lợi ích giảm căng thẳng mà porn mang lại. Chúng ta dần đánh mất khả năng nhận thức rằng việc xem đi xem lại những đoạn phim quen thuộc với cùng một diễn viên không còn mang lại cảm giác kích thích như ban đầu. Để tìm kiếm cảm giác mới lạ, chúng ta bắt đầu "nâng cấp" trải nghiệm, vô tình sa chân vào những nội dung "nặng đô" hơn để rồi cuối cùng nhận ra rằng thủ dâm và porn không hề giúp cải thiện đời sống tình dục cũng như giải tỏa căng thẳng. Tuy vậy, người nghiện vẫn tin rằng họ không thể tận hưởng cuộc sống trọn vẹn hay đối diện với những áp lực thường nhật nếu thiếu vắng porn.
Thường mất một thời gian dài chúng ta mới nhận ra mình đã nghiện, bởi chúng ta ảo tưởng rằng người nghiện xem porn vì họ cảm thấy thích, chứ không phải vì họ cần nó. Khi chúng ta không còn 'thích thú' với porn nữa – điều mà không thể xảy ra nếu không có những yếu tố mới lạ, gây sốc hoặc tăng dần độ nặng đô – chúng ta lại ảo tưởng rằng mình có thể dừng xem porn lại bất cứ lúc nào. Đây là một cái bẫy tự tin. 'Tôi không thích porn, nên tôi có thể dừng xem porn lại bất cứ khi nào tôi muốn'. Chỉ là bạn dường như chẳng bao giờ 'muốn' dừng xem porn lại.
Thường chỉ khi chúng ta thực sự cố gắng dừng xem porn lại, chúng ta mới nhận ra rằng có một vấn đề. Những nỗ lực đầu tiên thường là rất sớm - được kích hoạt qua cách gặp một đối tượng và nhận thấy rằng họ không 'thỏa mãn' sau các buổi hẹn đầu tiên. Một lý do phổ biến khác là nhận thấy những ảnh hưởng đến sức khỏe hiển hiện trong cuộc sống thường ngày.
Dù động lực là gì, người nghiện thường chỉ thực sự hành động khi đối diện với một tình huống căng thẳng, dù là về sức khỏe hay đời sống tình dục. Ngay khi họ ngừng xem porn, "con tiểu quỷ" bên trong bắt đầu lên tiếng đòi ăn. Người nghiện khao khát một thứ gì đó để kích thích sản sinh dopamine, và họ tìm đến những "cứu cánh" quen thuộc như thuốc lá, rượu, hoặc thứ gây nghiện nhất trong số đó – porn – với cả một "hậu cung" ảo chỉ cách họ một cú nhấp chuột. Porn không còn là thứ cất giấu kín đáo trong tầng hầm, mà đã trở thành một thế giới mở, có thể truy cập mọi lúc mọi nơi. Nếu có bạn đời hoặc bạn bè bên cạnh, họ buộc phải kiềm chế cơn thèm khát, sự giằng xé nội tâm càng trở nên dữ dội hơn.
Nếu người nghiện tìm kiếm thông tin và được tiếp cận với những nghiên cứu khoa học hoặc những chia sẻ từ cộng đồng những người cùng cảnh ngộ, một cuộc chiến nội tâm sẽ nổ ra trong tâm trí họ. Họ vừa phải chống lại sự thôi thúc, vừa phải đối diện với cảm giác thiếu thốn, hụt hẫng. Phương thức giải tỏa căng thẳng quen thuộc giờ đây không còn nữa, khiến họ phải chịu đựng một cú sốc tinh thần gấp ba lần. Kết quả thường thấy sau giai đoạn giằng xé này là sự thỏa hiệp – "Mình sẽ cố gắng cắt giảm tần suất xem" hoặc "Có lẽ mình đã chọn sai thời điểm" hoặc có lẽ "Mình sẽ đợi đến khi cuộc sống bớt căng thẳng hơn". Tuy nhiên, trớ trêu thay, khi những áp lực tạm thời lắng xuống, động lực dừng xem porn cũng tan biến, và người nghiện lại tiếp tục trì hoãn quyết định từ bỏ cho đến khi một đợt căng thẳng mới ập đến.
Thực tế, không bao giờ có "thời điểm thích hợp" để dừng xem porn, bởi cuộc sống vốn dĩ luôn đầy rẫy những áp lực. Chúng ta rời vòng tay cha mẹ, tự lập kiếm sống, xây dựng gia đình, sinh con và gánh vác những trách nhiệm nặng nề hơn. Dù hoàn cảnh có thay đổi thế nào, cuộc sống của người nghiện khó có thể bớt căng thẳng hơn, bởi chính porn mới là nguồn gốc của mọi căng thẳng. Người nghiện càng nhanh chóng rơi vào vòng xoáy leo thang của nghiện ngập, họ càng trở nên đau khổ và ảo tưởng về sự phụ thuộc vào porn càng thêm sâu sắc.
Trên thực tế, việc cho rằng cuộc sống ngày càng trở nên căng thẳng hơn, và porn – hay bất kỳ thứ "cứu cánh" tương tự nào – có thể xoa dịu căng thẳng đó chỉ là một ảo ảnh. Vấn đề này sẽ được phân tích sâu hơn ở những chương sau. Tuy nhiên, sau những thất bại ban đầu, người nghiện thường tự an ủi bản thân bằng hy vọng rằng đến một ngày nào đó, họ sẽ thức dậy và đơn giản là không còn ham muốn thủ dâm hay xem porn nữa. Niềm tin này thường được củng cố bởi những câu chuyện truyền miệng về những người đã từng dừng xem porn thành công: "Và rồi khi bắt đầu mắc các vấn đề sức khỏe nghiêm trọng, tôi đã không còn muốn xem porn và quay tay nữa".
Đừng tự lừa mình nữa, hãy tìm hiểu thêm về những tin đồn này và bạn sẽ thầy chúng không đơn giản như vậy. Thông thường người nghiện đã chuẩn bị để dừng xem porn lại và chỉ sử dụng sự cố tình cờ đó như một bàn đạp. Thông thường trong các trường hợp "tự nhiên như vậy", những người nghiện đã phải chịu một cú sốc; có lẽ là bị phát hiện bởi người yêu/vợ và rồi dẫn đến một sự cố tự bịa do không xem được đúng phim hoặc chỉ đơn giản là sợ bị liệt dương. "Tôi là kiểu người như vậy". Đừng đùa bản thân mình nữa. Nó sẽ không xảy ra trừ khi bạn khiến nó xảy ra.
Hãy xem xét chi tiết hơn tại sao phương pháp ý chí lại khiến cho việc thoát khỏi cơn nghiện porn khó khăn như vậy. Trong phần lớn cuộc đời chúng ta, chúng ta thường áp dụng cách tiếp cận "tự lừa bản thân", "Tôi sẽ dừng xem porn lại vào ngày mai". Vào những thời điểm không được định sẵn, điều gì đó sẽ khơi gợi nỗ lực muốn dừng lại trong bạn. Đó có thể là những lo ngại về sức khỏe, chất đàn ông mất dần do thudam hoặc một đợt tự phân tích và nhận ra rằng chúng ta thực sự không thích porn. Bất kể lý do gì, chúng ta bắt đầu cân nhắc những ưu và nhược điểm của porn. Tình dục được chia thành tantric (sự tiếp xúc (cái chạm), mùi hương, giọng nói) và propagative (cảm giác cực khoái); đây là một trong những chìa khóa chính để mở mang tâm trí của chúng ta và nếu không có sự phân biệt quan trọng này, sẽ bị hiểu sai và dẫn đến thất bại trong quá trình thoát khỏi cơn nghiện porn. Khi được đánh giá một cách hợp lý, chúng ta phát kiến ra được những gì chúng ta đã biết trong suốt cuộc đời mình, với kết luận cả ngàn lần "ĐỪNG CÓ XEM NỮA".
Nếu bạn ngồi xuống và cho điểm những lợi ích của việc dừng xem porn lại và so sánh chúng với những lợi ích của porn, tổng số điểm cho việc dừng xem porn sẽ vượt xa bất kỳ "bất lợi" nào. Thử áp dụng định luật "Ván cược của Pascal" (Pascal's Wager), bằng cách thoát khỏi cơn nghiện Porn, bạn gần như không mất gì, và cái "được" còn vượt xa so với cái "mất". Mặc dù người nghiện biết rằng sẽ tốt hơn nếu không còn là con nghiện nữa, việc tin rằng họ đang phải hy sinh khiến họ vấp ngã. Một ảo tưởng mạnh mẽ, khiến họ tin rằng những lần xem porn thực sự giúp họ vượt qua được những thăng trầm trong cuộc sống. Ngay cả trước khi bắt đầu nỗ lực nhằm thoát ra khỏi cơn nghiện, sự tẩy não của xã hội được củng cố thêm bởi sự tẩy não từ chính cơn nghiện của họ, kết hợp với sự tẩy não thậm chí còn mạnh mẽ hơn bởi một niềm tin rằng "từ bỏ" khó khăn đến mức nào.
Người nghiện thường nghe những câu chuyện kể về những người đã vật lộn dừng xem porn trong nhiều tháng trời, nhưng vẫn ngày đêm bị ám ảnh bởi cơn thèm khát porn, hoặc những người, sau khi dừng xem porn thành công, lại dành cả quãng đời còn lại để than vãn về nỗi nhớ nhung porn da diết. Họ cũng nghe những câu chuyện đáng sợ về những người đã dừng xem porn được vài tháng, thậm chí vài năm, tưởng chừng như đã có một cuộc sống hạnh phúc, nhưng chỉ vì một phút "yếu lòng" "xem một lần thôi" mà đột ngột tái nghiện. Bản thân người nghiện cũng có thể biết một vài trường hợp tương tự, hoặc thậm chí chính họ đã từng trải qua giai đoạn bệnh tật tiến triển, tự hủy hoại bản thân và đánh mất niềm vui sống – nhưng vẫn không thể dứt bỏ được porn.
Vì vậy, thay vì bắt đầu với cảm giác, "Ê mày biết tin gì chưa? Tao không còn phải xem porn nữa.", họ bắt đầu thay vào đó với cảm giác u ám và ảm đạm — như thể đang cố gắng leo lên đỉnh Everest — và họ đã tin một cách mù quáng rằng một khi con tiểu quỷ đã kéo họ lại thì họ sẽ phải sống với cơn nghiện suốt đời. Nhiều người nghiện bắt đầu nỗ lực bằng cách xin lỗi bạn gái hoặc vợ của họ, "Anh đang cố gắng dừng việc xem porn lại. Có lẽ anh sẽ cáu kỉnh trong vài tuần tới, vì vậy hãy cố gắng chịu đựng anh nhé". Hầu hết các nỗ lực đều thất bại trước cả khi được bắt đầu.
Giả sử rằng người nghiện nhịn xem porn và thủ dâm được vài ngày, họ đang lấy lại cảm giác hưng phấn và đang bắt đầu phục hồi. Họ không mở những trang web phim đen yêu thích của mình và do đó đang bị kích thích bởi những kích thích bình thường mà trước đây họ đã phớt lờ. Những lý do khiến họ quyết định dừng xem porn lại từ đầu đang nhanh chóng biến mất, giống như việc nhìn thấy một vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng khi đang lái xe. Nó sẽ khiến bạn giảm tốc độ trong một thời gian, nhưng bạn sẽ đạp mạnh chân ga vào lần tới khi bạn trễ hẹn.
Ở phía bên kia cuộc chiến là con tiểu quỷ vẫn chưa có được "liều" mà nó cần. Không có cơn đau thể xác — nếu bạn có cảm giác tương tự khi bị cảm lạnh, bạn sẽ không ngừng làm việc lại hoặc trở nên chán nản, bạn sẽ bỏ qua nó. Tất cả những gì người nghiện biết là họ muốn truy cập vào hậu cung ảo của mình. con tiểu quỷ biết điều này và bắt gọi hồn con đại quỷ của sự tẩy não, khiến chính người trước đó vài giờ hoặc vài ngày đã liệt kê tất cả lý do để dừng xem porn, giờ lại tuyệt vọng tìm kiếm bất kỳ lý do nào để được xem. Họ bắt đầu nói những điều như:
- "Cuộc sống quá ngắn ngủi, bom có thể phát nổ hay mình có thể bị xe đâm chết vào ngày mai. Mình đã quá sa đà vào con đường nghiện ngập mất rồi, giờ thì cái gì chả gây nghiện"
- "Mình dừng không đúng lúc."
- "Tôi nên đợi đến sau Tết, sau kỳ nghỉ/bài kiểm tra của tôi, sau sự kiện căng thẳng này trong đời."
- "Tôi không thể tập trung nổi, không thể làm tốt công việc của mình, cảm giác cáu gắt cứ thế xuất hiện."
- "Chẳng ai quan tâm mình cả. Phải xem Porn thôi, mình đã nghiện quá nặng để có thể quay đầu"
- "Không ai có thể sống sót mà thiếu tình dục." (Bị tẩy não bởi những người có ý tốt, những người không phân biệt được giữa phần khía cạnh tantric và khía cạnh sinh sản/đạt cực khoái (propagative) của tình dục).
- "Điều này rồi cũng sẽ xảy ra, não của tôi đã bị 'nhạy cảm hóa' bởi DeltaFosB do những thay đổi do sự tăng đột biến dopamine gây ra nhờ vào việc việc tiêu thụ porn quá mức trong quá khứ. Sự nhạy cảm hóa 'không bao giờ' có thể được loại bỏ ra khỏi não."
Đến giai đoạn này, người dùng thường đầu hàng trước cơn nghiện. Mở trình duyệt lên, sự giằng xé nội tâm càng thêm dữ dội. Một mặt, họ cảm thấy nhẹ nhõm vô cùng khi chấm dứt được cơn thèm, con tiểu quỷ cuối cùng cũng có được "liều"; mặt khác, lần "ra" này quá tệ và người nghiện không thể nổi tại sao họ lại làm vậy. Nhưng thực tế không phải vậy, vấn đề không nằm ở chuyện thiếu ý chí, mà tất cả những gì họ đã làm chỉ là thay đổi quyết định, đưa ra một lựa chọn hoàn toàn hợp lý dựa trên thông tin "mới nhất" mà họ có được (tức là cơn thèm khát phải được thỏa mãn ngay lập tức).
"Khỏe mạnh hay giàu có thì ích gì nếu ta phải sống trong phiền muộn?"
Điều này là rõ. Tốt hơn nhiều khi có một cuộc sống ngắn ngủi nhưng thú vị hơn là một cuộc sống dài lê thê mà phải chìm đắm trong khổ sở. May mắn thay, điều này không đúng với người không dùng (non-user), vì cuộc sống vui vẻ hơn tới vô cùng tận. Sự khổ sở mà người nghiện đang chịu đựng không phải do cơn vật vã — mặc dù ban đầu nó được kích hoạt bởi chúng — sự đau đớn thực sự là cuộc giằng co trong tâm trí do sự nghi ngờ và không chắc chắn gây ra. Vì người nghiện bắt đầu bằng cảm giác họ đang phải 'hy sinh', họ bắt đầu cảm thấy thiếu thốn, đó là một dạng căng thẳng.
Một trong những thời điểm căng thẳng này là khi não bộ bảo họ "xem một lúc thôi", muốn quay đầu ngay khi họ dừng xem porn. Nhưng vì họ đã dừng xem porn lại, họ không thể và điều này khiến họ càng cảm thấy chán nản hơn, ngòi nổ lại được châm ngòi. Một yếu tố khác khiến việc dừng xem porn trở nên khó khăn là khi ta cố chờ đợi một điều gì đó sẽ xảy ra. Nếu mục tiêu của bạn là vượt qua bài kiểm tra lái xe, ngay khi bạn vượt qua bài kiểm tra, chắc chắn bạn đã đạt được mục tiêu của mình. Theo phương pháp ý chí, câu chuyện nội tâm là — "Nếu tôi có thể không xem porn đủ lâu, thì sự thôi thúc xem nó cuối cùng sẽ biến mất." Bạn có thể thấy điều này trong thực tế trên các diễn đàn trực tuyến, nơi những người nghiện nói về chuỗi của họ.
Như đã nói ở trên, cảm giác đau đớn mà người nghiện trải qua là về mặt tinh thần và do sự không chắc chắn gây ra. Mặc dù không có cơn đau thể xác, nhưng nó vẫn ảnh hưởng mạnh mẽ đến người nghiện. Nỗi khổ sở, cảm giác bất an, đầy nghi ngờ và cảm giác sợ hãi.
- "Cơn thèm khát còn kéo dài bao lâu nữa?"
- "Liệu hạnh phúc sẽ trở lại với cuộc đời tôi?"
- "Liệu tôi còn bao giờ muốn thức dậy vào buổi sáng không?"
- "Liệu tôi còn có thể đối mặt với căng thẳng sắp tới không?"
Người nghiện chờ đợi mọi thứ được cải thiện, dù đắm chìm vào cảm giác ủ rũ và chán đời, "hậu cung" lại càng ngày trở nên quý giá hơn. Trên thực tế, có điều gì đó đang xảy ra, nhưng trong vô thức, nếu họ có thể sống sót được vài tuần mà không mở trình duyệt, cơn thèm khát dần sẽ biến mất. Tuy nhiên, như đã nói trước đây, cơn thèm khi dừng xem porn dopamine và opioid rất nhẹ đến nỗi người nghiện thậm chí khó có thể nhận thức được. Vào thời điểm này, nhiều người nghiện cảm thấy họ đã "cai" được và do thử "xem một lúc" để chứng minh điều đó, để rồi lại rơi trở lại cái máng trượt nước ấy. Sau khi cung cấp dopamine cho cơ thể, giờ đây lại có một giọng nói nhỏ ở phía sau tâm trí, "Thêm một clip nữa đê". Cai nghiện thành công để rồi lại nghiện trở lại.
Khi còn nhỏ, bạn xem phim hoạt hình và theo khoa học thần kinh, các con đường thần kinh (DeltaFosB) đã được hình thành trong đó. Nếu bạn muốn ngăn cản một đứa trẻ xem, bạn sẽ nghiên cứu thử xem những con đường thần kinh đó có còn còn tồn tại không và khảo sát những người lớn khác về lý do tại sao họ không còn thích xem phim hoạt hình mà họ đã từng mê mẩn nữa. Lý do đầu tiên là giờ họ đã có những nguồn giải trí khác tốt hơn và thứ hai, phim hoạt hình không còn cảm giác kì diệu với họ nữa. Phương pháp ý chí là khi bạn cấm bọn trẻ xem hoạt hình, còn với EasyPeasy thì bạn cho họ thấy rằng nó không có giá trị gì. Hướng đi nào sẽ tốt hơn?
Người nghiện thường sẽ không xem ngay lập tức và suy nghĩ rằng "Tao không muốn bị nghiện nữa" và cho phép một khoảng thời gian an toàn trong khoảng vài giờ, vài ngày hoặc thậm chí vài tuần trôi qua. Người từng dùng (ex-user, người đã từng xem porn) sau đó có thể nói, "Chà, hết nghiện rồi nên giờ xem một lần xem cái nhể." để rồi rơi trở lại cái bẫy tương tự như khi họ mới bắt đầu xem và trượt dốc.
Người dừng xem porn thành công bằng phương pháp ý chí có xu hướng thấy nó dài dăng dẳng và khó khăn vì vấn đề chính ở đây lại là sự tẩy não. Sau khi cơn nghiện về mặt thể xác đã chết, người nghiện vẫn chìm trong khổ sở. Cuối cùng, sau khi sống sót qua sự tra tấn dài hạn này, họ bắt đầu nhận ra rằng họ sẽ không bỏ cuộc, ngừng than vãn và chấp nhận rằng cuộc sống vẫn sẽ tiếp tục trôi và tận hưởng nó mà không cần porn. Có nhiều thất bại hơn đáng kể so với thành công, bởi vì một số người khi thành công thoát bẫy đã phải trải qua cảm giác dễ bị tổn thương, phần tẩy não còn sót lại khiến họ tin rằng porn thực sự boost (thúc đẩy) tâm trạng họ lên dù chỉ một chút. Điều này giải thích tại sao nhiều người nghiện đã dừng xem porn lại trong thời gian dài lại bắt đầu nghiện lại sau này.
Nhiều người từng nghiện sẽ thỉnh thoảng 'tự thưởng' cho mình một lần xem, hoặc để tự thuyết phục bản thân rằng họ có khả năng tự chủ mạnh mẽ đến đâu. Nó thực sự có tác dụng như vậy—nhưng ngay khi buổi xem kết thúc, dopamine bắt đầu giảm xuống, và một giọng nói nhỏ trong đầu họ bắt đầu thôi thúc họ xem thêm lần nữa. Nếu họ quyết định tiếp tục, họ vẫn cảm thấy mọi thứ nằm trong tầm kiểm soát, không có gì gây sốc, không cần tăng độ nặng đô hay tìm kiếm điều mới lạ, nên họ tự nhủ: "Tuyệt vời! Dù mình không thực sự thích lắm, mình cũng sẽ không bị nghiện lại. Sau Giáng sinh / kỳ nghỉ này / biến cố này, mình sẽ dừng xem porn lại." Họ không hề biết rằng, những cái máng trượt trong đầu họ lại càng được bôi trơn thêm.
Và rồi, quá muộn! Họ đã tái nghiện! Cái bẫy mà họ tưởng chừng đã trốn thoát được lại một lần nữa giăng ra, kéo họ trở lại vũng lầy nghiện ngập.
Như đã nói trước đó, chẳng có chuyện tận hưởng gì ở đây cả. Thực tế là chưa bao giờ có! Nếu chúng ta xem porn vì thích thú, thì chẳng ai lại nán lại trên mấy trang web đó lâu hơn cái khoảng thời gian cần thiết để "xong việc". Dù sao đi nữa, hồi tưởng lại những kỷ niệm đẹp mới là cách tự thỏa mãn bản thân tốt hơn. Chúng ta ảo tưởng rằng mình thích xem porn trên mạng, chỉ đơn giản là vì chúng ta khó lòng tin nổi rằng mình ngu ngốc đến mức nghiện một thứ mà mình chẳng hề thấy vui. Hầu hết người dùng hoàn toàn không biết gì về kích thích siêu thường, tính mới lạ, hay ham muốn tìm kiếm cảm giác mạnh, và ngay cả khi đã đọc về chúng rồi, họ vẫn không tin rằng việc mình xem porn bắt nguồn từ cơ chế kích thích hệ thống khen thưởng đã được "lập trình" từ thuở xa xưa trong não bộ. Đó là lý do vì sao phần lớn sức hút của porn lại nằm ở tầng tiềm thức – giả sử bạn nhận thức rõ về những thay đổi thần kinh do porn gây ra, và phải tự biện minh cho việc nó sẽ "ngốn" của bạn bao nhiêu tiền bạc trong tương lai, thì ngay cả cái ảo ảnh về sự "tận hưởng" kia cũng sẽ tan biến hết.
Khi chúng ta cố gắng lờ đi những mặt trái của vấn đề, chúng ta vô tình tự hạ thấp giá trị bản thân, cảm thấy mình thật ngu ngốc và yếu đuối. Rất khó để một người có thể chấp nhận sự thật phũ phàng này. Nếu bạn quan sát kỹ một người đang xem porn, bạn sẽ nhận thấy rằng họ chỉ thực sự cảm thấy "thoải mái" khi đánh mất ý thức về hành động của mình. Ngay khi ý thức quay trở lại, họ thường cảm thấy khó chịu và xấu hổ với bản thân. Porn âm thầm nuôi dưỡng "con tiểu quỷ" trong não bộ bạn. Vì vậy, khi bạn đã thành công loại bỏ được "con quỷ" này cùng với "con đại quỷ" của sự tẩy não, bạn sẽ tự nhiên không còn cần đến, và thậm chí không còn muốn xem porn nữa.